Có một tình yêu không thể nào quên Tác giả: Đường Tiểu Lam Dịch giả : Nhóm dịch Hanu Nxb Văn học |
” Vẫn tưởng rằng hoàn toàn có thể quên đi mối tình đó .
Sau rất nhiều năm .
Mới biết rằng thế nào gọi là khắc cốt ghi tâm.
Vốn tưởng rằng hoàn toàn có thể quên đi người ấy .
Trải qua rất nhiều việc ,
Mới biết rằng thế nào gọi là không thể quên. “
Anh và nàng đã từng là một cặp thanh mai trúc mã. Mối tình của họ đẹp tựa như mây nước, xanh ngút ngàn và bình yên như những giọt nắng chiều cổ tích. Họ thực sự tin rằng, tình yêu ấy là nơi chốn dịu ngọt nhất của cuộc sống này. Nhưng những gì số phận sắp đặt luôn nằm ngoài tầm kiểm soát của mỗi chúng ta.
Anh và nàng đã phải xa nhau trong những hiểu lầm và thù hận không có một lời giải thích. Họ bị cuộc sống xô đi về những phía khác nhau. Nàng lao vào thế giới giải trí quyết tâm trở thành một người nổi tiếng để có thể trả thù anh, và gia đình anh. Đã có lúc anh và nàng tưởng như tình yêu họ dành cho nhau đã chết chìm trong sự thù hận cay đắng của cuộc đời. Nhưng, suốt trong khoảng thời gian xa cách, chưa một khoảnh khắc nào họ ngừng nghĩ về nhau. Tình yêu và sự hận thù càng làm trái tim họ khắc sâu hình bóng của nhau.
“Anh có thể ngừng thở những không thể ngừng yêu nàng.
Nàng hoàn toàn có thể chết nhưng không khi nào nguôi ngoai nỗi nhớ. “
Tôi đã không thể quên được những dòng chữ ấy. Chúng như khiến tôi nhìn thấy đôi mắt khắc khoải mà hai người dành cho nhau. Tôi đã từng không tin tình yêu có thể tồn tại dai dẳng đến như vậy. Cho đến khi tôi đọc “Có một tình yêu không thể nào quên ”, tình yêu của anh và nàng khiến tôi hiểu một điều rằng, một tình yêu thực sự có thể vượt qua được sự hận thù tồn tại trong cuộc đời này để trở về bên nhau. Tình yêu không thể dễ dàng bị giết chết bởi những oán hận giữa cuộc đời này.
Đường Tiểu Lam đã viết nên một câu chuyện tình đẹp miên man giữa những lọc lừa của một thế giới giải trí đầy cạnh tranh và giả dối. Tự nhiên như tình yêu vốn dĩ vẫn luôn tồn tại đẹp và bền bỉ giữa cuộc đời này. Tôi thực sự yêu những câu văn mà Tiểu Lam đã viết. Như thấu hiểu, như yêu thương, trên hết là sự suy ngẫm và tin tưởng vào một tình yêu bất tận luôn tồn tại trong trái tim mỗi con người. Như Trác Tiểu Băng và Đường Chính Hằng đã luôn biết rằng tình yêu chưa bao giờ thôi tồn tại trong tâm hồn họ. Bởi vậy họ chưa bao giờ ngừng yêu nhau cho đến tận cùng những giây phút của cuộc đời này.
Nên đọc câu chuyện này lắm chứ. Tôi đã mỉm cười khi gập lại trang sách cuối cùng. Cảm giác như nhấm nháp từng giọt hạnh phúc đang tràn đầy trong trái tim. Cuốn sách cuốn hút, ào ạt đúng như hơi thở đầy cạnh tranh của làng giải trí nhiều toan tính nhưng cũng vô cùng nhẹ nhàng, sâu lắng. Những tình cảm yêu thương nổi lên như một đóa hoa quỳnh thơm ngát, lặng lẽ tỏa hương giữa đêm tối, nhắc nhớ mỗi tâm hồn về một tình yêu khắc cốt ghi tâm. Một tình yêu đủ lớn để giữ trong mình niềm tin thuộc về nhau, dù qua biết bao nhiêu sóng gió cuộc đời.
Anh và nàng đã từng là một cặp thanh mai trúc mã. Mối tình của họ đẹp tựa như mây nước, xanh ngút ngàn và bình yên như những giọt nắng chiều cổ tích. Họ thực sự tin rằng, tình yêu ấy là nơi chốn dịu ngọt nhất của đời sống này. Nhưng những gì số phận sắp xếp luôn nằm ngoài tầm trấn áp của mỗi tất cả chúng ta. Anh và nàng đã phải xa nhau trong những hiểu nhầm và thù hận không có một lời lý giải. Họ bị đời sống xô đi về những phía khác nhau. Nàng lao vào quốc tế vui chơi quyết tâm trở thành một người nổi tiếng để hoàn toàn có thể trả thù anh, và mái ấm gia đình anh. Đã có lúc anh và nàng tưởng như tình yêu họ dành cho nhau đã chết chìm trong sự thù hận cay đắng của cuộc sống. Nhưng, suốt trong khoảng chừng thời hạn xa cách, chưa một khoảnh khắc nào họ ngừng nghĩ về nhau. Tình yêu và sự hận thù càng làm trái tim họ khắc sâu hình bóng của nhau. Tôi đã không thể quên được những dòng chữ ấy. Chúng như khiến tôi nhìn thấy đôi mắt khắc khoải mà hai người dành cho nhau. Tôi đã từng không tin tình yêu hoàn toàn có thể sống sót dai dẳng đến như vậy. Cho đến khi tôi đọc “, tình yêu của anh và nàng khiến tôi hiểu một điều rằng, một tình yêu thực sự hoàn toàn có thể vượt qua được sự hận thù sống sót trong cuộc sống này để trở về bên nhau. Tình yêu không thể thuận tiện bị giết chết bởi những oán hận giữa cuộc sống này. Đường Tiểu Lam đã viết nên một câu truyện tình đẹp miên man giữa những lọc lừa của một quốc tế vui chơi đầy cạnh tranh đối đầu và giả dối. Tự nhiên như tình yêu vốn dĩ vẫn luôn sống sót đẹp và bền chắc giữa cuộc sống này. Tôi thực sự yêu những câu văn mà Tiểu Lam đã viết. Như đồng cảm, như yêu thương, trên hết là sự suy ngẫm và tin yêu vào một tình yêu bất tận luôn sống sót trong trái tim mỗi con người. Như Trác Tiểu Băng và Đường Chính Hằng đã luôn biết rằng tình yêu chưa khi nào thôi sống sót trong tâm hồn họ. Bởi vậy họ chưa khi nào ngừng yêu nhau cho đến tận cùng những tích tắc của cuộc sống này. Nên đọc câu truyện này lắm chứ. Tôi đã mỉm cười khi gập lại trang sách ở đầu cuối. Cảm giác như nhấm nháp từng giọt niềm hạnh phúc đang tràn trề trong trái tim. Cuốn sách hấp dẫn, ào ạt đúng như hơi thở đầy cạnh tranh đối đầu của làng vui chơi nhiều toan tính nhưng cũng vô cùng nhẹ nhàng, sâu lắng. Những tình cảm yêu thương nổi lên như một đóa hoa quỳnh thơm ngát, lặng lẽ tỏa hương giữa đêm hôm, nhắc nhớ mỗi tâm hồn về một tình yêu khắc cốt ghi tâm. Một tình yêu đủ lớn để giữ trong mình niềm tin thuộc về nhau, dù qua biết bao nhiêu sóng gió cuộc sống .
Source: https://final-blade.com
Category: Tâm Sự