Tựa đề: Dame na Watashi ni Koishite Kudasai | Please Love the Useless Me
Tựa Việt: Xin hãy yêu em, đứa vô dụng này
Sản xuất: TBS
Bạn đang đọc: [Review] Xin hãy yêu em, đứa vô dụng này
Diễn viên: Kyoko Fukada (Michio Shibata), Dean Fujoka (Ayumu Kurosawa), Sohei Miura (Daichi Mogami)
Thể loại: phim truyền hình, tình cảm, hài hước
Số tập: 10
Định dạng: 2D
Thông tin khác:
- Năm phát hành : năm nay
- Dựa trên shojo manga cùng tên của tác giả Aya Nakahara
.
.
.
XIN HÃY YÊU EM, ĐỨA VÔ DỤNG NÀY
.
.
.
.
.
Hướng dương mùa xuân
.
.
.
Dame na Watashi ni Koishite Kudasai xoay quanh bà cô 30 tuổi Shibata Michio, mê thịt hơn tất thảy, không bằng cấp, thất nghiệp, nợ nần, nói dễ nghe là trong sáng ngây thơ, tốt bụng, nói khó nghe là ngốc nghếch dại trai. Sau khi bị cậu “người yêu” nhỏ tuổi hơn lừa một vố đau, Michio không được nước non gì kia đã vô tình đâm sầm vào Kurosawa Ayumu – ông sếp cũ thét ra lửa với từ “hả” đầy gây sự dán ở mồm. Họ sống cùng nhau trong cửa hàng của bà Kurosawa-san. Và, câu chuyện là thế đó…
.
Cốt truyện của Please love me không nằm ngoài những nguyên liệu hết sức quen thuộc được nấu đi xào lại trong shojo manga Nhật: một anh chàng lạnh lùng, tài giỏi, ưa ác mồm với cô nàng nữ chính hậu đậu, không tương lai; một nam thứ ngọt ngào ấm áp như tách chocolat nóng ngày đông; một vài lắt léo tình cảm, một vài lời chưa nói, một vài lời đã nói… Chưa kể, motif gái công sở đểnh đoảng ăn nhờ ở đậu trong nhà sếp đã rất nổi bật nhờ 2 phần phim Hotaru no Hikari.
.
Một cách thẳng thắn, diễn biến, trường hợp phim trọn vẹn không mới. Thế nhưng với tôi, Hotaru no hikari là bộ phim dành cho mùa hè, dù tương đương đến mấy cũng không hề tìm thấy bóng hình, niềm tin của ánh đom đóm trong Please love me. Đó là hướng dương mùa xuân, là câu truyện ngày xuân ngọt ngào, dịu dàng êm ả, gieo vào lòng hạt giống cùng sự vỗ về ấp ủ khi nắng mới lên, đông chưa tàn hẳn .
.
Không cần xem hết tập 1 đã có thể đoán ai là nam chính, biết chắc kết cuộc dù sóng gió, dù rẽ ngang rẽ ngửa thế nào, cuối cùng Michio cũng sẽ về với Kurosawa-san mà thôi. Vậy mà tôi vẫn mê mải xem, cười khúc khích, lăn lộn vì những cảm xúc thiếu nữ được khơi lên từ từng ánh mắt, từng nụ cười, từng cử chỉ. Sau Itazurana kiss, love in Tokyo, lâu lắm rồi mới lại được sến hường và mơ mộng như thế.
.
Với một cốt truyện không có gì đột phá, Please love me chiếm được một vị trí riêng có lẽ phần nhiều nhờ vào sự hóa thân của các diễn viên từ chính đến phụ. Những chi tiết dù là nhỏ nhất cũng được họ chăm chút, để sau màu sắc shojo quen thuộc (đến mức nhàm, lố, xa rời thực tế nếu làm không khéo) là bóng dáng của cuộc sống thường ngày. Có thể tìm thấy ở Michio sức ép tuổi tác, tiền bạc, sự nghiệp, hôn nhân đè lên vai một cô gái biết mình vô dụng, ngốc nghếch. Có thể thấy trong Kurosawa nỗi trăn trở giữa ước mơ tự do với sự ép uổng đi theo số đông, cùng một tình yêu chân thành lặng lẽ không thể/không dám/không biết có khả năng vượt qua ranh giới tình thân. Có thể trông rõ tình yêu trong sáng, sôi nổi ở Mogami-kun cùng với trách nhiệm của đứa con một phải làm yên lòng bố mẹ… Bên cạnh đó, tuy vẫn còn chút gấp gáp nhưng sự tháo cởi từng gút thắt ẩn để ai về đội ai khá dễ thương, khá duyên và gọn ghẽ (có lẽ do diễn viên thể hiện tinh thần của nhân vật quá tốt).
.
Không quá u ám và đen tối, nặng nề, Please love me chứa nhiều diễn biến vui nhộn rất dễ chịu và thoải mái. Đồng thời, bộ phim chạm đến một cách vừa phải những góc nhìn đời thường đằng sau lớp vỏ hồng, giòn xốp, nhẹ không như chiếc bánh macaron, để vượt xa hơn hư cấu lẫn mơ tưởng, vẫn là chút cay đắng, chút nuối tiếc, chút khắc khoải rất con người. Trở đi trở lại trong Please love me là câu hỏi về sự trưởng thành, về sự vượt qua. Trưởng thành có đồng nghĩa tương quan với trôi theo theo nhịp chảy của số đông ? Làm người thông thường : có việc làm, yêu ai đó, kết hôn, sinh con sao thật khó. Liệu hoàn toàn có thể bước qua những sai lầm đáng tiếc, những ngốc nghếch, những níu kéo để biến hóa, để không vuột mất vị thần như mong muốn có mái tóc móng lừa của của Ronaldo, người chỉ cần quay đi sẽ không thể nào níu giữ ?
.
Thật tốt khi trong bộ phim không có ai là người xấu. Họ bằng cách này hay cách khác nhìn rõ vấn đề của nhau để mỉm cười, để chìa tay khi thì giúp đỡ, khi lại tiếp tục những mối quan hệ tốt lành. Bên cạnh cặp đôi chính, không ít lần tôi thấy tim mình chia đôi ngả khi thầm cổ vũ Mogami-kun; khi tiếc nuối cho mối tình 7 năm không kết quả của Akira-san; khi trót yêu mến sự nữ tính dịu dàng của Haruko-san. Please love me, như chính tên gọi của nó, không cho tôi cơ hội ghét bất kì ai.
.
Lắng nghe, quan sát, lùi một bước cũng là tiến một bước … Quan hệ con người với con người có khi là vậy, để đến ở đầu cuối không phải đại chiến chỉ xoay quanh được và mất, để lại sau sống lưng toàn tan tành, đổ vỡ. Bởi đến sau cuối, thật như mong muốn vì tất cả chúng ta có nhau .
.
.
.
.
.
.
.
PS fangirl sến hường xoắn vặn:
.
Có xem qua qua manga, phải nói casting phim này quá ổn. Kyoko Fukada vô cùng, vô cùng tươi tắn, đáng yêu, hoàn toàn có thể mắng là ngốc nhưng không hề ghét được .
.
Dean-san à, một vợ, hai con nhưng anh đóng giai độc thân vẫn ngọt lắm. Chemistry giữa nhân vật Kurosawa và Michio không phải bàn, có điều ep 10 diễn biến hơi nhanh quá. Đành rằng tung hint đã dày trạt ra từ đầu phim rồi nhưng nếu kéo thêm 1 tập nữa thì sẽ diễn biến tình cảm của Kurosawa sẽ hài hòa và hợp lý hơn .
.
Với một bộ phim chiếu vào lúc 22 h, Please love me là câu truyện vui chơi nhẹ nhàng, tương đối tinh xảo, trong những điều rất quen vẫn tìm thấy được những độc lạ xinh xinh. Chân thành, gắng sức, rồi biết đâu sẽ có một ông sếp nào đấy nói “ hả ? ” trước mặt thì sao ?
Source: https://final-blade.com
Category: Tâm Sự