Buổi chiều định mệnh đó, như bao thằng trẻ nghé khác, tôi đi học về, không quên ghé ngang tiệm nét xem mấy ông lớn bắn Counter Ctrike – hồi đó hay gọi là “con tơ chai” – để thỏa niềm mong ước được nhìn đạn bay vèo vèo trên màn hình máy tính. Gần tới nhà, tôi thấy ông anh họ tôi cùng thằng bạn hàng xóm ngồi bàn tán rôm rả, chưa kịp nhiều chuyện thì tôi đã bị vẫy vào, và bắt phải chơi Chiến Quốc với cả xóm. Tính tôi ham chơi, nhưng chưa chơi tựa game cày kéo bao giờ, nên nghe sơ về giới thiệu, tôi đã thấy chán rồi, thiết nghĩ sao bằng “con tơ chai” được. Nhưng từ ngày này qua ngày khác, tôi như bị cách ly, vì ai cũng bàn về Chiến Quốc, nghe những mỹ từ sao mà lạ lẫm đến tò mò, nào là mày chơi phái Cấm Vệ Quân với tao đi, damage to lắm,… Thế là cứ thế mỗi ngày, tôi ra nét và ngồi chơi Chiến Quốc với tụi nó lúc nào không hay. Đó là những ngày cuối năm 2008.
Bạn đang đọc: Chiến Quốc – Loạn thế anh hùng – Tung hoành tuổi thơ
Lúc tiên phong khi chơi, tôi đã phải bỏ ra nửa tiếng để tâm lý tên của mình trong game, làm thế nào cho nó thật oách, nghe là phải rụng nụ, tôi quyết định hành động đặt nó theo cái tên thông tin tài khoản Yahoo luôn cho dễ nhớ, mà cũng oai nữa : PaslyBắpCải. Sau khi có được cái tên mỹ miều, tôi long dong khắp Tân Thủ Thôn để làm trách nhiệm, nói lại về tựa game này, nó không giống bất kể tựa game nào khác là nạp tiền nhiều sẽ mạnh, mà tựa game này lại nhắm đến tính tập thể, bang phái và sự khắc chế trong những hệ phái khác nhau. Sau khi đánh lũ yêu ma cùi bắp, tôi lên cấp 10 và vào môn phái cấm vệ Q. ( do bị cả xóm ép ). Càng chơi càng nghiện, tôi như bị cuốn vào vòng xoáy trách nhiệm trong game, nào là mạng lưới hệ thống bảo thú đa dạng và phong phú, nào là trách nhiệm áp tiêu kiếm tiền, tôi cày như một thằng điên vào khoảng chừng thời hạn đó, đến nỗi mẹ đến tiệm nét và xách tai tôi về nhà, quê một cục với đám trẻ trong xóm. Tết đến, tiền tiêu vặt dư đầy, tôi quyết định hành động làm một việc mà ai trong quốc tế game online cũng đều muốn làm – nạp kim bảo. Tôi nạp như một thằng ngu vào thời gian đó, đến nỗi tôi không trấn áp được tiền lì xì, và liên tục bị mẹ cho trận ra bã, ba tôi làm thêm trận ra nước luôn. Nhưng tình yêu với game đã cho tôi một nguồn động lực của niềm vui, khi tôi hào hứng ra về sau những giờ học nhàm chán, hay vui mừng tột độ khi hè về rợp sân nhà. Càng về sau, chúng tôi càng chơi Chiến Quốc cách khoa học hơn, mưu trí hơn khi liên minh lại gia nhập vào một bang phái thuộc top 2 trong thời gian đó, tên của bang là gì tôi không nhớ nổi, chỉ nhớ rằng bang sẽ đuổi thẳng cổ những ai làm mất tình hòa khí, hay làm nội bộ chia rẽ. Chúng tôi khởi đầu đam mê hơn với game bằng những giờ khắc đi Vô Song Thành đánh nhau chí chóe, và những khung giờ chiều đi Chiến Trường vào tối thứ 3 và thứ 5 hàng tuần nếu tôi nhớ không lầm. Ngày này qua tháng khác, chúng tôi đam mê, sống hết mình vì Chiến Quốc mà không hề chơi thêm bất kể game online nào khác. Cả nhóm chúng tôi đã chọc thằng bạn trong xóm, đến nỗi nó khóc về méc mẹ, chỉ vì nó sắp lấy vợ trong game, cả đám cười lăn cười bò khi nó cứ xưng hô vợ chồng với một nhân vật nữ phái Thục Sơn, đến nó còn không chắc người ta là nữ, thế nên bị chọc một trận ra trò. Vui ơi là vui. Tôi rất tồi vì đã không hề nhớ nổi ngày ra đời những tính năng mới lạ trong game. Một buổi chiều khi đang chiến game, chúng tôi đã vô cùng điên cuồng và khóc thét khi mạng lưới hệ thống tái tạo trang bị ra đời, đưa chỉ số của những vũ khí hoàng kim lên một tầm cao mới với chỉ số cao như hack, mà hồi lúc mới ra, chúng tôi còn hoàn toàn có thể nâng cao cả chỉ số công kích ( damage vật lý ) của cả Hạng Liên. Chúng tôi đổ hết ngân lượng chắt chiu từng đồng vào cả mạng lưới hệ thống đó, để cầu mong cho điều kỳ diệu với chỉ số khủng xảy ra ( hên xui vì mỗi lần tái tạo, sẽ cho ra chỉ số ngẫu nhiên, và số ngân lượng chi cho mỗi lần tái tạo cũng không hề rẻ ). Chúng tôi đã kịp tái tạo được vài cái Hạng Liên cho đến khi tính năng này bị đóng lại bất ngờ đột ngột, vì tái tạo để lên damage vật lý trên Hạng Liên là bất hài hòa và hợp lý, kéo theo đó cũng là việc ngân lượng dùng cũng tăng lên. Cả xóm lúc đó chỉ có 3 thằng có hạng liên có chỉ số sát thương công kích khủng nhất, chúng nó giữ như giữ của mái ấm gia đình vậy, không cho ai động vào và cũng không bán dù bị gạ kèo đủ kiểu. Sau đó nữa là một mạng lưới hệ thống chỉ diễn ra vào ngày tết, đó là mạng lưới hệ thống tăng cấp siêu nhanh bằng Chén Bạc, lúc đó, Chiến Quốc giống như một quốc tế thu nhỏ với bao cuộc thanh toán giao dịch chén bạc, kinh doanh sầm uất đến nỗi sập game vài lần, chúng tôi bỏ tiền túi ra để nạp kim bảo kiếm Chén Bạc đem bán. Thằng nào cũng như dân buôn đúng thương hiệu khi đo lường và thống kê rất chi li, tỉ mỉ để bán giá tốt, xong lấy ngân lượng trong game để bán lại lấy tiền thiệt, rồi lại liên tục nạp vào để kiếm chén bạc. Sau đó chúng tôi lại một lần nữa điên đảo với Cao Cấp Đoạn Thạch, dùng để nâng sao trang bị, giúp trang bị xịn hơn. Chúng tôi luôn ao ước một ngày trong kho đồ có một cục hạng sang đoạn thạch hoặc hơn nữa là hạng sang đoạn thạch bị kết dính, giúp chúng tôi trở thành triệu phú trong và ngoài game, vì bán có giá lắm. Nếu có ai đã lỡ đam mê với Chiến Quốc, hẳn những bạn cũng đã từng mong ước có được những viên đoạn thạch trải qua những sự kiện trong game, vì nó là con đường thuận tiện nhất để bán lấy tiền thật để tiêu xài. Ăn nằm cùng với game là như vậy đó. Sau bao năm chính chiến, anh tôi vì phải lo học tập, nên đã nhường lại hàng loạt gia tài khủng trong game cho tôi, tôi như hổ mọc thêm cánh, càn quét mặt trận và sát phạt võ lâm với những món đồ của anh tôi cho ( vì anh tôi ép đoạn thạch hên kinh điển ). Lúc đó ai nhìn tôi cũng phải nể một phần, và trong bang, tôi được cất nhắc lên làm Đường Chủ, còn đám trong xóm vẫn là bang chúng thôi, cảm thấy tự hào và ra dáng đại ca lắm.
Chưa bao giờ chúng tôi gắn bó với một tựa game lâu như thế, cho đến khi nó chính thức đóng cửa vào hôm sau ngày sinh nhật tôi, tức là 15/08/2012. Ai cũng buồn, vì nó là tựa game đã khiến cả xóm chúng tôi đoàn kết, ăn chơi cùng nhau, ra nét và chiến đấu, cùng gào thét, cùng khóc khi ai đó ép rớt sao, hay đã cùng ôm chầm lấy nhau khi vô tình diệt được Boss khủng để lấy đoạn thạch đem bán lấy tiền ăn vặt,… Những kỷ niệm đó, ai trong chúng tôi khi gặp lại nhau, cũng đều gợi nhớ lại một chút, về tuổi thơ tràn ngập tình huynh đệ ấy.
Sau này tôi có tìm lại để chơi Chiến Quốc qua Chiến Quốc private, kỷ niệm thì ùa về thật, nhưng chỉ còn mình tôi chơi, và cảm xúc đỉnh điểm của cái gọi là độc nhất đôc tôn không còn nữa, khi đồ vật hoàn toàn có thể mua rất thuận tiện, hay giá trị tiền tệ đã biến hóa, khiến tôi không còn hứng thú như ngày ấy. Hy vọng rằng một ngày nào đó, tôi hoàn toàn có thể kể cho con cháu của tôi nghe về trang sử hào hùng, về chiến tích bá đạo một thời mà tôi đã từng có thời ấu thơ. Cũng như mong rằng những ai đã có những ngày tháng cúp học rong chơi, những lần chạy thục mạng trễ giờ học do mải mê săn boss, thì cũng đừng hụt hẫng, vì đó chính là một phần của tuổi thơ đầy ắp niềm vui và tiếng cười. Để tham gia cuộc thi Cây Bút Vàng, những bạn hãy gửi bài viết về hòm thư [email protected]. tin tức cụ thể xem tại ĐÂY. Cùng đọc những bài dự thi khác của Cây bút vàng 2018 tại ĐÂY.
Theo Helino
Copy link
Link bài gốc
Lấy link
Source: https://final-blade.com
Category: Game