Tóm Tắt
1. Cấu trúc C + +
Cấu trúc là một tập hợp những biến của những kiểu tài liệu khác nhau dưới một tên duy nhất. Nó tựa như như một lớp ( class ) ở chỗ, cả hai đều chứa một tập hợp tài liệu thuộc những kiểu tài liệu khác nhau .
Ví dụ:
Khi bạn muốn tàng trữ một số ít thông tin về một người như : tên, số căn cước, và mức lương của người đó. Bạn hoàn toàn có thể thuận tiện tạo những biến khác nhau : name, citNo, salary để tàng trữ riêng không liên quan gì đến nhau những thông tin này .
Tuy nhiên, trong tương lai, khi bạn muốn lưu trữ thông tin của nhiều người hơn. Bây giờ, bạn cần tạo những biến khác nhau cho mỗi thông tin của mỗi người: name1, citNo1, salary1, name2, citNo2, salary2.
Bạn hoàn toàn có thể thuận tiện tưởng tượng ra code sẽ nhiều và lộn xộn như thế nào. Ngoài ra, vì không sống sót mối quan hệ giữa những biến ( thông tin ) nên trách nhiệm này sẽ lại càng khó khăn vất vả .
Một cách xử lý tốt hơn đó là tạo một bộ sưu tập toàn bộ thông tin tương quan dưới một tên duy nhất là Person và sử dụng nó cho mọi người. Bây giờ, code trông sẽ ngăn nắp hơn, dễ đọc và hiệu suất cao hơn .
Tập hợp toàn bộ những thông tin tương quan dưới một tên riêng Person gọi là một cấu trúc .
1.1. Cách khai báo cấu trúc trong lập trình C + +
Từ khóa struct xác lập một kiểu cấu trúc theo sau là một định danh ( tên của cấu trúc ) .
Khi đó, bên trong dấu ngoặc nhọn, bạn hoàn toàn có thể khai báo một hoặc nhiều thành phần ( khai báo những biến bên trong dấu ngoặc nhọn ) của cấu trúc đó. Ví dụ :
struct Person
{
char name [ 50 ] ;
int age ;
float salary ;
} ;
Đây là cấu trúc person được xác định với ba thành phần: name, age và salary.
Khi một cấu trúc được tạo, không có bộ nhớ nào được cấp phép .
Định nghĩa cấu trúc chỉ là bản thiết kế để tạo những biến. Bạn hoàn toàn có thể tưởng tượng nó như một kiểu tài liệu. Khi bạn xác lập một số nguyên như sau :
int foo ;
Int chỉ định rằng, biến foo chỉ hoàn toàn có thể chứa thành phần nguyên. Tương tự, định nghĩa cấu trúc chỉ xác lập thuộc tính mà một biến cấu trúc giữ khi nó được định nghĩa .
Lưu ý : Hãy nhớ kết thúc khai báo bằng dấu chấm phẩy ( ; )
1.2. Cách xác lập biến cấu trúc
Khi bạn khai báo cấu trúc person như ở trên. Bạn có thể xác định biến cấu trúc như sau:
Person bill ;
Ở đây, biến cấu trúc được xác lập có cấu trúc kiểu person .
Chỉ khi biến cấu trúc được xác lập, bộ nhớ thiết yếu mới được trình biên dịch cấp phép .
Nếu bạn có mạng lưới hệ thống 32 bit hoặc 64 bit, bộ nhớ của float là 4 byte, bộ nhớ của int là 4 byte và bộ nhớ của char là 1 byte .
Do đó, 58 byte bộ nhớ sẽ được cấp phép cho biến cấu trúc bill .
1.3. Cách truy vấn thành phần của một cấu trúc
Các thành phần của biến cấu trúc được truy vấn bằng cách sử dụng toán tử dấu chấm (. ) .
Giả sử, bạn muốn truy vấn độ tuổi của biến cấu trúc bill và gán 50 cho nó. Bạn hoàn toàn có thể triển khai bằng cách sử dụng code sau :
bill.age = 50 ;
Ví dụ: Chương trình gán dữ liệu cho các thành phần của một biến cấu trúc và hiển thị nó.
#include
using namespace std ;
struct Person
{
char name [ 50 ] ;
int age ;
float salary ;
} ;
int main ( )
{
Person p1 ;
cout < < “ Enter Full name : “ ;
cin.get ( p1.name, 50 ) ;
cout < < “ Enter age : “ ;
cin >> p1.age ;
cout < < “ Enter salary : “ ;
cin >> p1.salary ;
cout < < “ \ nDisplaying Information. ” < < endl ; cout < < “ Name : “ < < p1.name < < endl ; cout < < “ Age : “ < < p1.age < < endl ; cout < < “ Salary : “ < < p1.salary ; return 0 ; } Đầu ra Enter Full name : Magdalena Dankova Enter age : 27 Enter salary : 1024.4 Displaying Information . Name : Magdalena Dankova Age : 27 Salary : 1024.4 Ở đây, cấu trúc Person được khai báo có ba thành phần : name, age và salary . Bên trong hàm main ( ), một biến cấu trúc p1 được xác lập. Sau đó, người dùng được nhu yếu nhập thông tin và tài liệu do người dùng nhập sẽ được hiển thị .
-
Cấu trúc và hàm trong C + +
Các biến cấu trúc hoàn toàn có thể được truyền cho một hàm và được trả về theo cách tương tự như như những đối số thường thì .
Truyền cấu trúc cho hàm trong C++
Một biến cấu trúc hoàn toàn có thể được truyền cho một hàm theo cách tương tự như như đối số thông thường. Hãy xem ví dụ bên dưới :
Ví dụ 1: Cấu trúc và hàm
#include
using namespace std ;
struct Person
{
char name [ 50 ] ;
int age ;
float salary ;
} ;
void displayData ( Person ) ; / / Function declaration
int main ( )
{
Person p ;
cout < < “ Enter Full name : “ ;
cin.get ( p.name, 50 ) ;
cout < < “ Enter age : “ ;
cin >> p.age ;
cout < < “ Enter salary : “ ;
cin >> p.salary ;
/ / Function call with structure variable as an argument
displayData ( p ) ;
return 0 ;
}
void displayData ( Person p )
{
cout < < “ \ nDisplaying Information. ” < < endl ;
cout < < “ Name : “ < < p.name < < endl ;
cout < < “ Age : “ < < p.age < < endl ;
cout < < “ Salary : “ < < p.salary ;
}
Đầu ra
Enter Full name : Bill Jobs
Enter age : 55
Enter salary : 34233.4
Displaying Information .
Name : Bill Jobs
Age : 55
Salary : 34233.4
Trong chương trình này, người dùng được nhu yếu nhập tên, tuổi và lương của một người bên trong hàm main ( ) .
Sau đó, biến cấu trúc p được sử dụng bằng cách chuyển cho một hàm .
displayData ( p ) ;
Kiểu trả về của displayData ( ) là void và một đối số của cấu trúc kiểu person được truyền vào .
Sau đó, những thành phần của cấu trúc p được hiển thị từ hàm này .
Ví dụ 2: Trả về cấu trúc từ hàm
#include
using namespace std;
struct Person {
char name[50];
int age;
float salary;
};
Person getData(Person);
void displayData(Person);
int main()
{
Person p;
p = getData(p);
displayData(p);
return 0;
}
Person getData(Person p) {
cout << “Enter Full name: “;
cin.get(p.name, 50);
cout << “Enter age: “;
cin >> p.age;
cout << “Enter salary: “;
cin >> p.salary;
return p;
}
void displayData(Person p)
{
cout << “\nDisplaying Information.” << endl;
cout << “Name: “ << p.name << endl;
cout <<“Age: “ << p.age << endl;
cout << “Salary: “ << p.salary;
}
Đầu ra của chương trình này cũng giống đầu ra của chương trình trên .
Trong chương trình này, biến cấu trúc p của kiểu cấu trúc person được xác lập dưới hàm main ( ) .
Biến cấu trúc p được truyền vào hàm getData ( ) để nhận nguồn vào từ người dùng sau đó được trả về hàm chính .
p = getData ( p ) ;
Lưu ý: Giá trị của tất cả các thành phần của một biến cấu trúc có thể được gán cho một cấu trúc khác, bằng cách sử dụng toán tử gán = nếu cả hai biến cấu trúc cùng kiểu. Bạn không cần phải chỉ định từng thành phần theo cách thủ công.
Sau đó, biến cấu trúc p được chuyển đến hàm displayData ( ), cũng là hàm hiển thị thông tin .
-
Từ con trỏ đến cấu trúc trong C + +
Một biến con trỏ hoàn toàn có thể được tạo ra không riêng gì cho những kiểu gốc ( như int, float, double v.v … ) mà còn hoàn toàn có thể được tạo cho những kiểu do người dùng xác lập như cấu trúc .
Nếu bạn không biết con trỏ là gì hãy xem con trỏ trong C++.
Đây là cách tạo con trỏ cho những cấu trúc :
#include
using namespace std ;
struct temp {
int i ;
float f ;
} ;
int main ( ) {
temp * ptr ;
return 0 ;
}
Chương trình này tạo con trỏ ptr cho kiểu cấu trúc temp .
Ví dụ:
#include
using namespace std ;
struct Distance
{
int feet ;
float inch ;
} ;
int main ( )
{
Distance * ptr, d ;
ptr = và d
cout < < “ Enter feet : “ ;
cin >> ( * ptr ). feet ;
cout < < “ Enter inch : “ ;
cin >> ( * ptr ). inch ;
cout < < “ Displaying information. ” < < endl ;
cout < < “ Distance = “ < < ( * ptr ). feet < < ” feet “ < < ( * ptr ). inch < < ” inches ” ;
return 0 ;
}
Đầu ra
Enter feet : 4
Enter inch : 3.5
Displaying information .
Distance = 4 feet 3.5 inches
Trong chương trình này, một biến con trỏ ptr và biến thông thường d của cấu trúc distance được xác lập .
Địa chỉ của biến d được tàng trữ trong biến con trỏ, tức là ptr đang trỏ tới biến d. Sau đó, hàm thành viên của biên d được truy vấn bằng con trỏ .
Lưu ý : vì con trỏ ptr đang trỏ đến biến d trong chương trình này, ( * ptr ). inch và d.inch đúng chuẩn cùng một ô. Tương tự. ( * ptr ). feet và d.feet là cùng một ô .
Cú pháp để truy vấn hàm thành viên bằng cách sử dụng con trỏ là không tốt nhưng có một ký hiệu thay thế sửa chữa phổ cập hơn là ->
ptr -> feet is same as ( * ptr ). feet
ptr -> inch is same as ( * ptr ). inch
-
Liệt kê trong C + +
Liệt kê là một kiểu tài liệu do người dùng xác lập gồm có những hằng số tích phân. Trong đó từ khóa enum được sử dụng để xác lập một kiểu liệt kê .
enum season { spring, summer, autumn, winter } ;
Ở đây, tên của phép liệt kê là season. Và spring, summer, autumn và winter là những biến của season .
Theo mặc định, spring là 0, summer là 1, v.v … nhưng bạn vẫn hoàn toàn có thể đổi khác giá trị mặc định của thành phần trong enum khi khai báo ( nếu cần ) .
enum season
{ spring = 0 ,
summer = 4 ,
autumn = 8 ,
winter = 12
} ;
4.1. Khai báo kiểu liệt kê
Khi bạn tạo kiểu liệt kê, chỉ có bản thiết kế cho biến được tạo. Đây là cách bạn hoàn toàn có thể tạo những biến kiểu enum .
enum boolean { false, true } ;
/ / inside function
enum boolean check ;
Ở đây, biến check của kiểu enum boolean được tạo .
Cũng có cách khác để khai báo biến check bằng cách sử dụng cú pháp syntax :
enum boolean
{
false, true
} check ;
Ví dụ 1: Kiểu liệt kê
#include
using namespace std ;
enum week { Sunday, Monday, Tuesday, Wednesday, Thursday, Friday, Saturday } ;
int main ( )
{
week today ;
today = Wednesday ;
cout < < “ Day “ < < today + 1 ;
return 0 ;
}
Đầu ra
Day 4
Ví dụ 2: Thay đổi giá trị mặc định của Enums
#include
using namespace std ;
enum seasons { spring = 34, summer = 4, autumn = 9, winter = 32 } ;
int main ( ) {
seasons s ;
s = summer ;
cout < < “ Summer = “ < < s < < endl ;
return 0 ;
}
Đầu ra
Summer = 4
4.2. Tại sao enums được sử dụng trong lập trình C + +
Một biến enum chỉ nhận một giá trí trong số nhiều giá trị hoàn toàn có thể có. Ví dụ bên dưới sẽ chứng tỏ điều đó :
#include
using namespace std ;
enum suit {
club = 0 ,
diamonds = 10 ,
hearts = 20 ,
spades = 3
} card ;
int main ( )
{
card = club ;
cout < < “ Size of enum variable “ < < sizeof ( card ) < < ” bytes. ” ;
return 0 ;
}
Đầu ra
Size of enum variable 4 bytes .
Đó chính là vì kích cỡ của 1 số ít nguyên là 4 byte, làm cho enum trở thành một lựa chọn tốt để thao tác với những flag .
Bạn hoàn toàn có thể triển khai xong tác vụ tương tự như bằng cách sử dụng cấu trúc C + +. Tuy nhiên, làm với enums sẽ mang lại cho bạn hiệu suất cao và linh động hơn .
4.3. Cách sử dụng enums cho flag
Hãy xem một ví dụ :
enum designFlags {
ITALICS = 1 ,
BOLD = 2 ,
UNDERLINE = 4
} button ;
Giả sử bạn đang phong cách thiết kế một nút cho ứng dụng Windows. Bạn hoàn toàn có thể đặt flag ITALICS, BOLD và UNDERLINE để làm với văn bản .
Có một nguyên do cho câu hỏi tại sao toàn bộ những hằng số tích phân là lũy thừa của 2 trong những mã giả trên .
/ / In binary
ITALICS = 00000001
BOLD = 00000010
UNDERLINE = 00000100
Vì hằng số tích phân là lũy thừa của 2, bạn hoàn toàn có thể phối hợp hai hoặc nhiều flag cùng một lúc mà không chồng chéo bằng cách sử dụng bitwise OR | operator. Nó được cho phép bạn chọn 2 hoặc nhiều flag cùng một lúc. Ví dụ :
#include
using namespace std ;
enum designFlags {
BOLD = 1 ,
ITALICS = 2 ,
UNDERLINE = 4
} ;
int main ( )
{
int myDesign = BOLD | UNDERLINE ;
/ / 00000001
/ / | 00000100
/ / ___________
/ / 00000101
cout < < myDesign ; return 0 ; } Đầu ra 5 Khi đầu ra là 5, bạn luôn biết rằng BOLD và UNDERLINE được sử dụng . Ngoài ra, bạn hoàn toàn có thể thêm flag theo nhu yếu của mình . if ( myDesign và ITALICS ) {
// code for italics
}
Ở đây, tôi đã thêm ITALICS vào phong cách thiết kế của mình. Lưu ý rằng chỉ code cho ITALICS được viết bên trong câu lệnh if .
Bạn hoàn toàn có thể triển khai xong hầu hết mọi thứ trong lập trình C + + mà không sử dụng phép liệt kê. Tuy nhiên, chúng hoàn toàn có thể rất tiện lợi trong 1 số ít trường hợp nhất định. Nó biểu lộ sự độc lạ giữa những lập trình viên xuất sắc với những lập trình viên giỏi .
Source: https://final-blade.com
Category: Kiến thức Internet