ViruSs: “Game thủ là lũ… khó có tương lai!”

Game thủ, một danh từ huyễn hoặc tuổi trẻ. Không ít người trẻ, từng khát khao trở thành game thủ nổi tiếng, khát vọng mưu sinh cùng thế giới ảo. Với tôi, phần ba tuổi trẻ đi cùng một đời game thủ, mấy khi có dịp tỉ tê tâm sự cùng ai đó, xa lạ mà đồng cảm, không lên gân mà vẫn gần gũi.

ViruSs – một game thủ kỳ cựu, một streamer nổi danh, và một caster chuyên nghiệp. Con người ấy, đang là hình mẫu noi theo của vô số người trẻ trong thế giới ảo (game online, offline, mobile), nếu họ định tính trên hành trình trở thành “streamer hoặc caster”. Vậy, ngoài thế giới ảo thì trong cuộc sống hiện thực, liệu một ViruSs có thật sự đáng để họ thích thú, ái mộ, và thậm chí noi theo cho chính mình?

Một ngày của ViruSs Studio

Vào một ngày ngẫu nhiên ở đất TP HCM, hai con người lạ lẫm đã cười nói râm ran nhiều tiếng đồng hồ đeo tay trong khoảng trống đâu đó 150 mét. Đó là ViruSs, một streamer nổi danh, một caster chuyên nghiệp, và chứa đựng trong lớp ngoài gầy guộc là một túi mơ to đùng cho cả trời tương lai xanh ngất .

iruSs có nghề, có tiếng và cả có tiền, thoáng nghe đã cảm giác khó gần, dễ xa. Gần là mấy khi được tiếp xúc, xa là mấy dịp được tỉ tê. Ấy mà những điều vẩn vơ vừa nêu chợt nhanh chống biến mất, chỉ sau một cú mở cửa và cái nhoẻn miệng cười quá đỗi thật thà, từ anh. ViruSs bắt chuyện: “Sài Gòn mà, gọi ông xưng tui cho dễ gần” – giọng anh điềm đạm không hề cứng nhắc, khác hẳn với lời “đàm tiếu” vừa nêu ở đầu câu.

Thú thật, được thời cơ thưởng thức khoảng trống thao tác của một streamer, caster số 1 Nước Ta như ViruSs, vừa làm chúng tôi hứng khởi, tò mò nhưng có chút e ngại. Trước sau như một, người đời thường nói dèm, nói đau về game thủ, là thứ gì đó thô thiển qua cách ứng xử, tục tĩu trong cách ăn nói, khô cằn trong chính nội tâm vốn đã phức tạp. Nhưng, càng lướt dần qua từng giờ tác nghiệp tại studio của ViruSs và những tập sự, tôi và bạn bè trong ekíp tác nghiệp phần nào cảm nhận sự nhiệt huyết nay đã thành tâm huyết, đam mê giờ đã thành công việc, vừa chơi vừa làm mà vẫn phăng phăng tạo ra những loại sản phẩm tương quan về game và gear .Ngót nghét 10 năm thưởng thức cùng quốc tế ảo, chiêm nghiệm số ít bài học kinh nghiệm đáng giá từ những trào lưu trên mạng xã hội như làm Streamer ( 3Q, 360 Mobile, Liên Minh Huyền Thoại, Overwatch, Truy Kích ), thử Caster ( GPL năm ngoái, CFSI năm ngoái, 360 Play năm ngoái, VTC Mobile Festival ), thành Reviewer / Cyber Reviewer ( Cybercore Royal / Hồng Hải / Stadium, Nhiệt Game ), dẫn MC ( ra đời Rog 700 và 752, Rog Summer Break, Overwatch Summer Cup ), và trở thành PR ( đối tác chiến lược truyền thông online cho nhiều tên thương hiệu lớn Samsung, MSI, Hãng Asus, Razer ). Bản thân anh cũng tạo ra hấp lực với phần đông người chơi game đơn thuần là vui chơi, cho đến số ít game thủ bán – chuyên nghiệp, và đặc biệt quan trọng những tổ chức triển khai doanh thu cần đến cái tên ” ViruSs ” để PR theo cách rất ” game thủ “. Nhìn lại hành trình dài đã trải, hiện tại là giờ đây, những gì tự cung tự túc, tự phát, và tự lập của bản thân, cái tên ” ViruSs ” dần dà kích thích nhiều thái độ tò mò, có phần ngưỡng mộ, có lúc chưng hửng, và có khi thần tượng – từ số ít hoặc phần đông theo từng quy trình tiến độ trong hội đồng game thủ Việt .Lý giải về câu nói “ Game thủ là lũ … khó có tương lai ”

Ở Việt Nam, dân mình hơi lạ, biết hát được xét là ca sĩ, biết viết được nghĩ là nhà văn, biết chém gió được cho là hùng biện… và chơi game khơi khơi cũng được xem là game thủ. Với ViruSs thì chưa hẳn vậy, game thủ, một danh xưng để hướng tới, chơi game là một công việc để mưu sinh, và nhất là, cần tin vào chính mình hơn là bung bét chạy theo phong trào rồi mất tích đến… khó hiểu. “Đây là một nghề quá dễ dàng, ai cũng làm được, ai cũng ước làm, đâm ra để có tương lai phải “triệu người chọn một” so với nhiều ngành nghề khác” – ViruSs thẳng lời chia sẻ không chút vòng vo. Ngừng một lúc, tôi cười, sẵn hỏi: “Đó là bề nổi, vậy còn bề chìm?” – ViruSs trầm tư rồi nói: “Chơi game còn phụ thuộc vào các nhà phát hành, vì như vậy, ngành nghề này không thể chủ động trong mọi việc, cho nên tôi nói khó có tương lai, là vậy”.

Tự nhận đời game thủ ngắn, nhưng ít khi thụt lùi về mặt việc làm, đó là một ViruSs mưu trí và phát minh sáng tạo, biết ẩn mình và dám dấng thân. Từ lúc là đội trưởng TP.HN Dragons ( League of Legends ), đến khi trở thành player có rank cao nhất Nước Ta ( Overwatch ). Và hiện tại, phần đông hội đồng game thủ Việt biết đến ViruSs như một game thủ kỳ cựu, một streamer nổi danh, và một caster hoạt ngôn. Nhưng ít khi họ nhắc đến anh như một game thủ nhạy bén về cách chơi, thoăn thoắt với kiến thức và kỹ năng lắt léo, và chịu khó lần mò kỹ năng và kiến thức cơ bản về game đang trải, mà nói vui, ” quá chuyên nghiệp ! “. Bản thân ViruSs nhận thức rõ về thời gian, hoàn toàn có thể đúng người nhưng sai thời gian thì cũng bằng không, và thực trạng của nghề game thủ ( chuyên nghiệp ) tại Nước Ta cũng nhờ vào quá nhiều thứ yếu, kể lai rai cũng được 5 thứ : nhà phát hành, tuổi thọ game, mạng lưới hệ thống giải đấu, hội đồng, và nội lực kinh tế tài chính .

Chợt nhiên, anh thở dài rồi phì cười, than chơi: “Thành thật mà nói, bây giờ nhìn vào máy vi tính là phát sợ luôn rồi!” – nửa đùa nửa thật, một câu nói rỉ tai mà lộ rõ áp lực trong nội tâm vốn đã phức tạp của ViruSs, anh đang ròng, trong chính thế giới mà anh đã trải, đang theo, và sẽ trụ. Nhưng đến đây, tôi càng thấu hiểu câu nói mà anh đã giải thích ở đoạn video thứ hai trong bài, thật đúng game thủ “khó có” tương lai, chứ chẳng phải là “không có” – như nguồn gốc câu nói “Gamer là lũ – không có tương lai” từ bạn gái (có nickname: fine) đã chia sẻ trên trang cộng đồng Spiderum, cách đây không lâu.

Đấy! Có khi không thành game thủ chuyên nghiệp, chắc gì không có tương lai, nhìn lại một con người rất trần tục như “Đặng Tiến Hoàng“, khi nghĩ để nhắc về một game thủ thực thụ thì cái tên: ViruSs – một minh chứng nhẹ nhàng cho đời game thủ khó – khổ, biết lấn lướt sự đời để tìm cái mới lạ, điều hay ho, xứng với hai từ tiên-phong. Từ thế “khó có” tương lai nay đã thành hiện thực: Studio ViruSs đã được tạo dựng, đang kiếm tiền, và sẽ kiếm thật nhiều tiền – một chứng minh mạnh mẽ từ cái tâm, cái tầm của một cựu game thủ (chuyên nghiệp) biết dùng thân, dụng thời trên nền tảng một game đang nổi thời bấy giờ, không nhắc ai cũng biết sơ, Liên Minh Huyền Thoại.

Những bộc bạch, chia sẻ rất “đời” từ ViruSs

Đâu đó 8 năm, 8 cái Tết xa quê mà ViruSs nghẹn lời chia sẻ cùng người lạ, như tôi. Năm qua, anh đã có một lần tết cô độc ở đất Sài Gòn. “Tết ở Sài Gòn vắng vẻ hơn cả Hà Nội” – ViruSs bỏ lửng, nhoẻn miệng cười có chút nuối tiếc. Cũng đúng, Sài Gòn đất rộng người đông, mảnh đất này có hấp lực với dân tứ xứ, họ đổ xô rồi xô bồ cùng dòng mưu sinh, cả năm chỉ dịp tết là khoảng thời gian “đi để trở về”, là lúc đường xá chợt nhiên thưa xe, phố phường thoáng chốc thênh thang, bình lặng đến lạ. Lạ ở chỗ, dù ngồi suông đâu đó ở góc phòng, tâm tư của ViruSs vẫn chật chội chứa đầy ồn ã, vội vã, tất bật… Sài Gòn là vậy, ít khi tâm tư tìm được chút trầm tĩnh, dù là một chút, ngay tại studio của chính mình.

Tết là mùa yêu thương, của những bữa cơm, xúng xính bộ quần áo mới, và rồi … xúm xít cùng nhau trong không khí đầm ấm, thân thiện của người con xa xứ, của người bố xa nhà, của người mẹ xa quê – nơi đó gọi là mái ấm gia đình. Còn với chàng trai gần ba mươi, như ViruSs, ăn tết ở Hồ Chí Minh là cảm xúc cực kỳ kinh điển, khó tả xuôi lời, mà người đời vu vơ gọi là ” nỗi buồn vô hình dung ” .

Có lần tỉ tê tâm sự qua những buổi livestream (phát sóng) trong game, và những lần phiêu linh cùng âm nhạc với phím đàn upright piano, ViruSs nói : “Đời người cô đơn đã sợ, chứ nói gì đến cảm giác cô độc”, nghe mà nhót lòng thay anh.

“Hà Nội quá đông dân mà mảnh đất thì quá bé. Ngoài đấy cho ta cảm giác chậm, đủ bình tĩnh, mà có những ai đủ bình tĩnh mới sống được. Người miền Nam rất khó sống ở Hà Nội, rất khó trụ, nhưng người Hà Nội thì lại dễ dàng sống ở Sài Gòn”. Đột nhiên, cảm xúc khó kìm, tôi cắt lời ViruSs để hỏi, “Tại sao lại thế?” – ViruSs tiếp lời không chút do dự: “Người Sài Gòn rất xởi lởi, hết mình, tuyệt vời và vui vẻ. Khác một chút, bằng cách nào đó người Hà Nội trầm đi rất nhiều, ẩn mình và sống nội tâm”.

Sống ở Sài Gòn, gặp nhiều chông gai, gai không đau vì mọc trong lòng, càng trải, càng dũng cảm để đi trên con đường phía trước” – ViruSs nhẹ nhàng tâm sự.

Quá khứ đã chứng minh và hiện tại đang phản chiếu, một ViruSs với hai bàn tay trắng đơn độc vào Nam để mưu sinh và cầu tiến, đã dần biết tiết chế cơn nóng giận của bản thân, mà trước đây, anh thường mắc nhiều sai lầm trong cách đối nhân, và xử thế. “Nóng giận là điểm yếu lớn nhất của tui” – ViruSs thừa nhận theo cách từng trải, dù khuyết điểm này ai cũng có, nhất là game thủ. Từ đó, tôi hỏi khéo, “có khi nào càng chơi game càng nóng giận?”– ViruSs nhoẻn miệng cười, thở nhẹ rồi đáp: “Phần lớn ảnh hưởng từ game, càng chơi, bản tính con người càng nóng giận, kết hợp với chuyện bạn thức khuya, ông thức khuya hơn, tui thức khuya nhiều hơn, dễ gai gai bực bội, nên hay nóng giận, và phần nào cũng được khoa học chứng minh”.

Công việc và đam mê, tưởng chừng là một nhưng hóa ra thành hai, rất khác – tùy vào trải nghiệm và chiêm nghiệm cũng từng người để định nghĩa, dựa trên kinh nghiệm của bản thân. Khác đến đỗi nhiều người cố cân bằng hai thứ trên, gộp chung là một, để rồi vào một ngày nào đó trong tương lai gần họ kiệt sức, bối rối, và thả nổi bản thân mặc thời gian đưa đẩy. Điều vừa nêu khi chuyển sang hỏi ViruSs, hẳn vài phút sau anh hỏi lại tôi: “Vậy đam mê là gì?” – tôi bỏ nhỏ, hỏi lại câu tương tự, anh nói: “Đam mê thật ra cũng chỉ là một từ dựa trên cảm xúc, tại sao ta không biến đổi đam mê theo công việc, như trước đây tui đam mê âm nhạc nhưng khi làm streaming thấy vô cùng thoải mái, rồi đam mê lúc nào không hay. Đó, tôi làm việc trước, rồi đam mê nó sau!” – ViruSs dứt lời, là lúc trời Sài Gòn xế chiều, gió khẽ qua song sắt khiến tôi muốn nán lại thêm chút ít, không muốn dừng cũng chẳng muốn về – ngay chính studio này đây, nơi thoạt đầu nhóm ekíp chúng tôi còn e ngại trước khi gõ cửa, setup máy móc để tác nghiệp.

Tình yêu là cảm xúc khó định nghĩa nhất trong cuộc sống, nhưng lại giúp con người khám phá nhiều điều tốt đẹp, ý nghĩa, và cả hạnh phúc.

Có khi, tình yêu của ViruSs trong quy trình tiến độ này là game. Game, cũng chỉ là một từ để gọi chung, từ quốc tế ảo, ViruSs đã tìm ra một vài lát cắt trong cuộc sống, hoàn toàn có thể là tình bạn, có khi là tình yêu, có lúc là tình nghĩa … chứa đựng lần lượt qua từng quá trình mà anh đã trải : xa TP.HN thẳng tiến vào Hồ Chí Minh, dừng nghề game thủ ( chuyên nghiệp ) để lèo lái nghiệp : streamer, caster, reviewer, cyber reviewer, MC, đối tác chiến lược tiếp thị quảng cáo – tương quan đến game gaming. Vậy hoàn toàn có thể xem đó là tình yêu trong việc làm ? – chỉ có ViruSs mới hiểu, và biết rõ câu vấn đáp .

Có lần, ViruSs bộc bạch: “Tình yêu như một bài văn, khi đến với nhau đều có mở bài và kết thúc. Khi đã cưới, nó thành một tập tiểu thuyết, có thể kéo dài đến nghìn phần, và đôi khi đến cả đời cũng không hết… nếu họ gặp may, và không trục trặc gì đó”.

Bài:

Trung Nguyễn (Galaxyfess)

Ảnh: Benjamin Ng Clip: Lê Trung Học, Huỳnh Quang Tuấn Thiết kế & hậu kỳ: Quốc Anh, Hữu Nam Theo Trí Thức Trẻ

Source: https://final-blade.com
Category : Game